XtGem Forum catalog

Duyên lại gặp hắn ở căng-
tin. Hắn lại cứ ngồi chung
bàn với Duyên. Lần này thì
Duyên bực. Sao chuyện lần
trước không làm hắn quê,
không làm hắn có suy nghĩ
khác về Duyên mà còn
ngoan cố ngồi chung. Hắn
muốn mỉa mai Duyên sao?
Duyên thay đổi chiến
thuật, không lịch sự với
hắn nữa.
Hắn vừa ngồi xuống,
Duyên đứng lên, dọn li
qua bàn bên cạnh. Duyên
lại thấy đắc ý. Duyên nghĩ
mình là người lớn thật rồi.
Duyên không hề thấy
thích hắn chút nào nữa.
Duyên thấy mình hành
động thật đúng, thật
người lớn. “Mối tình đầu”
lại giúp Duyên trưởng
thành. Như vậy cũng tốt!
Duyên lén nhìn qua bàn
hắn. Nhìn mặt hắn không
tức, không bực... mà lại
cười (lại cười!). Duyên lại
thấy tức! Sao hắn lại không
tỏ vẻ gì là khó chịu cả?
Duyên lại kể cho đám bạn
nghe. Tụi nó nói Duyên
vẫn chưa phải là người lớn,
người lớn không tức khi
“kẻ thù” của mình không
bực bội, hay nói đúng hơn
là người lớn không có “kẻ
thù”. Người lớn phải vị
tha, không nhỏ nhen như
con nít.
Duyên ngẫm nghĩ. Chắc có
lẽ Duyên không phải người
lớn thật, mà cũng chưa
phải người lớn. Duyên
nghe đi nghe lại bài “I'm
not a girl, not yet a
woman” của Britney. Ừ
bài này hợp với tâm trạng
của Duyên lúc này.
Duyên dần dần không còn
thời gian để tìm cách “trả
thù” nữa. Duyên lao vào
học, học bù đầu bù cổ để
chuẩn bị cho kì thi đại học.
Duyên không gặp hắn suốt
kì ôn thi. Duyên cũng
không nhớ tới hắn nữa.
Rồi một ngày, sau khi đỗ
đại học, Duyên gặp lại hắn
khi về trường cấp ba lấy
bằng tốt nghiệp. Duyên
nhớ lại chuyện cũ, tự dưng
bật cười... Duyên không
giận, không tức nữa. Hắn
cũng có vẻ hơi ngượng
ngùng. Nhưng Duyên và
hắn đã nói chuyện với
nhau. Hắn xin lỗi Duyên
chuyện ngày xưa con nít
hiếu thắng. Duyên cười
xòa, không trách hắn...
Ngoài kia nắng đã lên
cao, trời xanh ngát, thênh
thang, Duyên không biết
mình đã lớn thật chưa...