XtGem Forum catalog

Hùng ghen tị với May vì
điều đấy, và cả hai đứa
con trai ngồi trong lớp
chỉ chăm chắm nhìn chai
nước của Châu đã sắp hết
chưa để còn giành nhau
đi lấy. May gần nhà Châu
hơn Hùng, nhưng bù lại,
Hùng hay được đi "họp"
cùng Châu hơn chứ lớp
phó chả bao giờ được đi
họp dù vẫn "có chức".
Hùng rất "tâm lý", mỗi
lần có dịp đi đâu cùng lại
để dành cho Châu mấy
quả me chín. Hùng khoái
nhìn cảnh Châu bóc từng
lớp vỏ đã khô rốp sau đó
nhăn mặt nuốt từ từ cả
quả me dài ngoằng vào
miệng. Mặt Châu rất yêu.
Trắng hồng như búpbê,
mỗi tội toàn bị các bạn
bắt chấy từ đầu mình bỏ
lên đầu Châu nên bố
Châu bực lắm. Mẹ tìm hạt
na giã ra gội đầu cho
Châu còn bố thì sắm cả bộ
dao kéo và nghĩ ra bất cứ
kiểu tóc nào ngắn, gọn
nhất để thực hành ngay
trên đầu Châu. Thành ra
cái mặt xinh xắn ấy có
hôm vác nguyên cả mớ
đen đen ngắn um ủm như
cái nồi đất úp lên, hôm lại
ba tầng xiên xẹo. Châu cứ
khóc hết trận này đến
trận khác rồi lại phải
mang kiểu tóc đấy cho
đến lúc nào bố Châu nghĩ
ra kiểu tóc mới. May
không bao giờ trêu Châu
như các bạn khác. May
dẫn Châu, bảo vệ Châu về
đến tận nhà. Hôm nào
trời mưa May sang tận
nhà đón Châu, hai đứa
cùng đi chung một mảnh
áo mưa bộ đội của bố
May. Mẹ Châu dạy cùng
mẹ May nên hai bà mẹ
rất hay tâm sự về con cái.
Thâm tâm Châu quý
Hùng hơn dù Hùng không
quan tâm được đến Châu
nhiều như May. Thậm chí
trong quyển vở ô ly, Châu
còn tập viết thư gửi
Hùng. May từ đấy ghét
Hùng ra mặt và khi Hùng
giao công việc hay cô
giáo cử hai đứa đi đâu
May không bao giờ chịu
đi chung với Hùng. Ngược
lại Hùng cũng luôn khó
chịu mỗi lần May về
chung với Châu. Nhưng
rồi mùa xuân năm đấy
làm đảo lộn tất cả. Học
sinh được nghỉ tết thì
May tích cực sang nhà
Châu rửa lá, tỉa cây, quét
dọn cùng Châu. Nhà May
có một cây mận trắng, mẹ
May rất quý thế mà May
dám bẻ một cành to sang
cho Châu. Mẹ May giận
nhưng không dám mắng
con vì sợ đến tai mẹ
Châu. Cả tết năm ấy nhà
Châu ngào ngạt trong
hương mận. Châu quên
hẳn Hùng. Rồi bố Châu
được điều đi công tác ở
vùng khác và đưa cả hai
mẹ con Châu đi. Mọi việc
diễn ra nhanh chóng,
Châu không kịp tạm biệt
cả cô giáo Hoài, lớp 2A
lẫn Hùng và các bạn.
Buổi chiều hôm ấy, May
và Châu đứng dưới gốc
cây mận trắng nhà May
đầy lưu luyến. May nắm
bàn tay xiu xíu của Châu
hẹn hò "Sau này mình
nhất định gặp lại châu.
Mình sẽ đưa Châu ra
tiệm cắt tóc chứ không để
cho bố Châu cắt và... và
mình... nhất định sẽ... lấy
Châu làm vợ". Châu cũng
gật đầu. Hoàn toàn không
phải là một cái gật đầu
thơ trẻ mà ngay cả bây
giờ Châu vẫn gật nếu May
xuất hiện. Sự thực thì
Châu có gặp lại "mối tình
đầu" ấy một lần. Hôm ấy,
bố Châu đang ở cơ quan
đột nhiên có một người
đàn bà cùng thằng bé
trạc tuổi Châu xuất hiện.
Lúc đó Châu đã học lớp
sáu. Bố Châu đến trường
đón Châu về. Hai đứa
đứng ngây ngô ngắm
nhau và cả thẹn thùng
nữa. Châu chỉ dám liếc
trộm May. May đã cao
hơn Châu rất nhiều và
không giống như trong
tưởng tượng của Châu.
Chỉ một loáng mẹ May đã
kéo May đi. May dặn với
theo "May nói gì hồi lớp
hai Châu vẫn nhớ chứ?
Luôn luôn là thế. Bao giờ
mình lớn...". Châu lại gật
đầu. Suốt cả mối tình đầu,
hai lần người ta nói
những câu quan trọng thì
hai lần Châu đều gật gật.
Cả hai đều còn bé quá để
biết hôn nhưng dẫu sao
cái nắm tay rụt rè dưới
cây mận Châu vẫn nhớ
như in. Và mỗi lần như
thế Châu lại mỉm cười. Rõ
ràng mình yêu từ rất sớm.
Từ lớp hai đã biết yêu và
hẹn ước rồi. Ghê thật.
Châu ngoảnh lại đã thấy
lũ gà mái ngủ hết rồi. Đầu
đứa nọ ở dưới chân đứa
kia. Mông cái Hoa đặt
ngang mũi cái Huế. Cái
Hằng xoạc chân ngang
như cầu thủ chuẩn bị sút
bóng, còn cái miệng "chi-
ca-vâu" của cái Lan phô
hết lợi. Cái Bông ngủ
ngoan nhất, hai tay khép
trước ngực, mặt rất
duyên, rõ là một đứa con
gái ý tứ kể cả trong giấc
ngủ. Châu mãi vẫn chưa
thu xếp được một góc cho
mình đành ngồi bó gối
trong bóng tối mờ dịu phủ
khắp căn phòng. Tám đứa
con gái, tám mối tình
đầu, tám nụ hôn đầu, tám
kiểu hẹn hò. Dẫu chua
chát, buồn khổ, êm đềm,
trong trẻo hay bi hài đến
cỡ nào đi chăng nữa
những kỷ niệm đầu đời vẫn
như một giọt nước từng
làm lay động cả một lá
khoai xanh mướt, non
tơ...