XtGem Forum catalog

[Main page]


N hưng lúc này đây, tôi
muốn nhớ, nhớ không phải
để hối hận vì những điều
mình đã làm. Nhớ không
phải để nuối tiếc những
điều đã qua. Nhớ không
phải để tự gặp nhấm cái
cảm giác chiến thắng ngu
ngốc mà mình đã tự
huyễn hoặc mình. Nhớ chỉ
để mà quên ...
Tôi muốn mình sẽ quên,
không phải muốn rũ bỏ
quá khứ, không phải vì
trốn chạy những ký ức, chỉ
đơn giản là quên để bắt
đầu lại từ đầu. Bởi tôi đã
ngủ quên quá lâu rồi, giờ
là lúc tôi không được cho
phép mình ngủ quên
trong quá khứ nữa.
Thời gian là cỗ xe chạy đi
mãi, ai ai cũng chạy đua
với nó, hà cớ gì tôi lại
đứng im, để rồi tụt lại
phía sau? Không, tôi
không được phép.
Ngày mai khi ra đường,
tôi sẽ lại gặp nhiều cô gái
xinh đẹp, có thể không
đẹp bằng người cũ, nhưng
vẫn là một người rất đẹp.
Tôi vẫn luôn nghĩ tất cả
mọi phụ nữ đều rất đẹp.
Tôi sẽ tiến tới và làm
quen, tôi sẽ lại khao khát
để được nói yêu một ai
đó. Suy cho cùng, tình
yêu là thứ kỳ diệu nhất
trên thế gian này. Tôi
luôn tin là như thế.
Vậy nên, ngày mai, nếu
tôi nói rằng tôi yêu bạn,
bạn cũng đừng ngạc nhiên
nhé. Và tôi cũng sẽ chờ
đợi để được ai đó nói yêu
tôi. Nếu tôi có gì bất
thường, thì chắc là vì tôi
quá sung sướng đấy thôi.
Ai cũng có quyền được, và
hi vọng được yêu, phải
không nào?
Nào! Còn chờ gì nữa? Hãy
nói yêu tôi đi ...
Trên đời này chỉ ước mơ
là có thật !
Hãy cho anh 1 phút tập
trung để nhìn ngắm vẻ
đẹp của em .Để anh lưu
lại những gì còn quen
thuộc đã làm anh tổn
thương trong hạnh phúc ,
anh đã tự nói với mình
rằng :"yêu một người thật
ra không quá phức tạp
đâu, đừng lo sợ và hãy
dùng hạnh phúc của ngày
hôm nay để xóa đi nước
mắt của ngày hôm qua,
quá khứ đã là quá khứ
Cao thủ cô đơn, phòng
không thấy bóng
Tình cảm chân thành, biết
ngỏ cùng ai?
Em gieo vào quá khứ
Một nhành cây nảy chồi
Để hôm nay anh hứng
Một rừng lá vàng rơi...
noh ssiW
tôi đến tìm em em lặng
im
mắt em lẩn tránh mắt tôi
tìm
thế là tôi hiểu em từ chối
lặng lẽ tôi về mưa trong
tim
Cho rất nhiều xong nhận
chẳng bao nhiêu
Người ta phụ hoặc thờ ơ
chẳng biết
Có nhiều lúc gục đầu trên
Keyboard
Anh vô tình nhấn Shift
viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng
Open
Mở cửa trái tim và Save
anh vào đó
Cửa nhà em mẹ đã gài
Password
Suýt nữa anh rách quần vì
cố vượt Firewall.
Trên trời cao tôi là vì sao
lẻ
Dưới mặt đất tôi là kẻ cô
đơn
Nỗi buồn ơi nếu mày là
vật chất
Thì ta là kẻ giàu nhất thế
gian
Người ta vá áo bằng kim,
Còn tôi sẽ vá trái tim
bằng gì ?
Có yêu mới biết tình yêu
bạc,
Bạc trắng sông ngân, bạc
trắng lòng.
Có những lúc ngẩn ngơ tôi
tự hỏi ?
Mình nhớ người, "người"
có nhớ mình ko?
Tôi đã khóc cho tình yêu
băng giá
Chúa vẫn cười trên thánh
giá vô tư
Chắp hai tay con thì thầm
hỏi chúa
Noel nào con mới hết cô
đơn ?
Ai bảo rằng cây không
biết khóc !
Đá không buồn không
biết nhớ nhung !
Cây không khóc sao lá
vàng rơi rụng ?
Đá không buồn sao đá
phủ rêu xanh ?
Nếu em hiểu tình yêu là
chiếc lá xanh tươi !
Thì em sẽ hiểu nỗi đau
mùa lá rụng...
Chỉ mùa thu tròn vẹn nhớ
thương
Hươnghoa sữa cứ trở về
mỗi độ
Hương của mối tình đầu
nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu
nhau...
Sống không giận không
hờn không oán trách,
Sống mỉm cười với thử
thách chông gai!
Sống vươn lên theo kịp
ánh ban mai
Sống chan hoà với những
người đang sống!
Vẽ hình em lên cát
Rồi hôn em một phát
Ôi cuộc đời chua chát
Toàn là đất với cát
Đóng cửa trái tim thề cô
độc
Đào mồ chôn chặt giấc
mơ yêu
Dựng bia khắc chữ đừng ai
đến
Trọn kiếp xin thề chẳng
dám yêu ...
Hãy yêu anh em nhé
Hãy yêu anh em nhé!
Để mỗi buổi sáng thức dậy
căn phòng xung quanh
như rộng thêm ra, bầu
trời qua khung cửa sổ
cũng như cao hơn và
những cơn gió như hát
lên một giai điệu nhẹ
nhàng khiến lòng em tươi
mát.
Hãy yêu anh em nhé
Để mỗi khi anh cầm
phone là chuông điện
thoại nhà em lại đổ dồn.
Để những gì em trải qua
cả ngày tóm gọn lại chỉ
trong 5 phút. Bỏ đi những
nỗi buồn, giận dỗi, lo toan
và giữ lại hết thảy những
niềm hạnh phúc, sự vui vẻ.
Hãy yêu anh em nhé
Để cho anh cảm giác con
tim như nhảy ra khỏi lồng
ngực khi đến chỗ hẹn sớm
trước 5 phút. Chỉ 5 phút
thôi để anh biết rằng thật
may mắn khi anh còn có
thể đến sớm và 5 phút
cũng đủ để anh hiểu anh
mong em đến thế nào.
Hãy yêu anh em nhé.
Để khi bàn tay em đang
run lên vì lo sợ, thì ít ra,
cũng còn một bàn tay
khác sẽ run lên cùng với
em.
Hãy yêu anh em nhé.
Để khi em chợt thấy lạnh,
sẽ có một cái gì đó ấm áp
rực lên trong con người
em khi nghĩ đến anh.
Những người bất hạnh
nhất trên đời khi lạnh chỉ
có thể mặc áo mà thôi,
đúng không em?